Tô Chí Tự

MẸ DỪA !



Sáng nay con trở về nhà .
Con đường lối xóm trải ra bao tình !
Dừng chân trước cổng...lặng thinh !
Căn nhà với cả bóng hình MẸ yêu !

Cây dừa cao tuổi lêu nghêu !
Vết bom ngày ấy vẫn nhăn nheo còn !
Dừa trồng con thuở lên năm !
Giờ con tóc bạc, MẸ xa xăm rồi !
Trên cao, tàn toả che trời .
Trái quằn vây bám thân đời già nua !
Đời con, đời Mẹ,đời Dừa...
Chiến tranh xuyên suốt....nên chưa được nhàn !
MẸ DỪA tàn bọc trái non !
Quằn vai MẸ gánh đời con tới già !

Sáng nay con trở lại nhà .
Trông DỪA nhớ quá MẸ già ngày xưa
Cũng tần tảo với nắng mưa !
Thương con chẳng khác MẸ DỪA thương con !
MẸ DỪA thân lão vẫn còn .
Mà hình dáng MẸ đầu non khuất rồi !
BƠ vơ...CON tận góc trời !


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "MẸ DỪA !"